Đám người kia nhìn cánh rừng toàn lục xà trước mặt, vừa nãy nữ nhân phấn hồng y phục hét lớn làm đám lục xà ở đây thức giấc. Từng con lục xà trườn bò uốn lượn trên những sợi dây leo, cái lưỡi thè ra cảm nhận xung quanh.
"Xì xì"
Âm thanh phát ra khiến người ở đây ai cũng rợn người. Nữ nhân hồng phấn y phục ban đầu cứng miệng bao nhiêu, bây giờ nàng ta tái mặt bấy nhiêu.
"Sao không xử bọn chúng luôn, mà lại thả bọn chúng đi". Truy Phong nhìn đám người đang chuẩn bị đi vào khu rừng đầy lục xà trước mắt, nghi hoặc hỏi Tư Không Minh.
"Tất nhiên là cần đám bọn họ sống làm chuột bạch rồi".
Vân Nhu cùng hai người còn lại gật đầu tấm tắc, bội phục trí thông minh này của Tư Không Minh.
Bên kia, tên thiếu gia cầm đầu dẫn đám người vào rừng, trước khi vào rừng hắn dặn dò đồng bọn.
"Các ngươi chú ý, đừng làm kinh động đám lục xà kia. Kinh động tới bọn chúng, các ngươi sẽ chết rất khó coi. Chỉ cần các ngươi không làm kinh động bọn chúng, chúng ta sẽ đi qua an toàn".
Sau khi nhắc nhở xong đồng bọn, tên thiếu gia dẫn đầu đi vào rừng. Từng người, từng người còn lại nhẹ nhàng theo sau tên thiếu gia đi vào trong rừng.
"Ta nghĩ đám người này khó có thể an toàn đi qua". Truy Phong bỗng dưng thốt ra một câu.
Vân Nhu và hai người còn lại nghe được, liền nhìn chằm chằm hắn bằng ánh mắt quái dị. Truy Phong quay đầu lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-van-nam/3331765/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.