Càng vào sâu bên trong sâm lâm, cây cối càng thêm rậm rạp. Nhiều cây lâu năm còn phủ lên những lớp rêu xanh, vừa thơ mộng lại vừa u ám.
"Tiểu thư...". Truy Phong vốn không thích bầu không khí tĩnh lặng, hắn liền nói chuyện với Vân Nhu.
"Suỵt! Ngươi đừng nói gì cả!". Vân Nhu vội đưa ngón trỏ đến bên miệng, ra dấu im lặng. Nàng không muốn tên miệng quạ này nói chuyện, nàng sợ a!
"Ta..."
"Suỵt!"
Vân Nhu không ngừng cắt lời Truy Phong, khiến hắn tức không nói lên lời. Bạch Ngọc Đường nhìn cảnh này, tò mò hỏi Vân Nhu.
"Tại sao ngươi không cho hắn nói chuyện".
"Hắn được mệnh danh là miệng quạ đen, chỉ cần hắn nói là sẽ có chuyện xảy ra. Suốt dọc đường đi, hắn nói câu nào xui, y như rằng gặp chuyện thật".
Vân Nhu nghiêm túc đáp lời Bạch Ngọc Đường, nàng cũng rất khâm phục miệng quạ của Truy Phong. Không hổ là tai tinh phụ thân nàng để ý, hắn chính là đi tới đâu xui xẻo tới đó.
"Thần kỳ như vậy sao?". Bạch Ngọc Đường cũng khá ngạc nhiên, kèm theo một chút nghi ngờ. Thật sự là nói câu nào liền vận đen câu đó sao?
Tư Không Minh nhìn Bạch Ngọc Đường như vậy, cũng hiểu hắn nghĩ gì. Hắn lúc trước cũng như Bạch Ngọc Đường vậy, nhưng sau khi đồng hành cùng tên này một thời gian, hắn mới hiểu ra cái gì là miệng quạ đen.
Hắn cũng cảm thán trong lòng, không ngờ bản thân có thể sống sót khi đi cùng tên này, quả thật là kỳ tích.
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-van-nam/3331762/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.