Đội bốn người Vân Nhu rời khỏi trà lâu. Đằng sau, có một ánh mắt híp lại đầy nguy hiểm dõi theo. Như cảm nhận được nguy hiểm, Mặc Uyên và Vân Nhu quay đầu lại. Ở sau lưng họ là trà lâu, chỉ thấy Thanh Tâm công tử phe phẩy quạt, ôn nhu cười nói với những khách trong trà lâu.
Mặc Linh Lan và Mặc Vũ Văn thấy hai người dừng lại thì cũng tò mò nhìn theo.
"Có gì đâu? Rốt cuộc hai người này nhìn cái gì vậy?"
Hai người khó hiểu, liếc mắt nhìn nhau, nhún vai biểu thị họ không cũng không biết.
Linh Lan không nhìn được nữa bèn nói "Vân Nhu, Mặc Uyên. Hai người đang nhìn cái gì vậy".
"Không có gì"
"Không có gì"
Hai người đồng thanh, sau đó nhìn nhau. Vân Nhu vội vàng đưa ánh mắt ra nhìn chỗ khác thầm nghĩ.
Vừa nãy rõ ràng nàng cảm thấy nguy hiểm, nhưng khi quay mặt lại chỉ nhìn thấy Thanh Tâm công tử. Rốt cuộc là sai ở đâu?
Lúc nãy Mặc Uyên cũng quay lại, chẳng lẽ hắn cũng cảm thấy nguy hiểm? Vậy nên vừa nãy không phải ảo giác của nàng rồi.
"Vân Nhu...Vân Nhu..."
Vân Nhu giật mình hồi thần lại. Nàng đang mải mê suy nghĩ về chuyện vừa rồi, nàng không để ý bản thân đã đi đến đâu. Nàng nhìn Linh Lan trước mặt lắc qua lắc lại, tâm tình bỗng dưng vui vẻ, nàng vứt luôn chuyện vừa rồi ra sau đầu.
"Ngươi xem, đây là hồ Ngưng Nguyệt".
Xung quanh dọc theo ven bờ hồ Ngưng Nguyệt được trồng một hàng cây liễu, những cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-van-nam/2769567/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.