Đợi Mặc Uyên đi khuất, Vân Nhu cũng nhanh chân đi về phòng. Nàng nhìn cuốn Dược Điển Sơ Cấp trên tay nhíu mày. Nàng vốn định học sơ qua, nhưng khi cầm trên tay rồi nàng mới ý thức được bản thân nàng lười không muốn học. Nhưng giờ nàng đã nói với Mặc Uyên vậy rồi, đành phải cố gắng học.
Giở từng trang Được Điển Sơ Cấp ra, bên trên là đủ hình thái các loại thảo dược khác nhau và công dụng. Vân Nhu đọc rất nhanh, chỉ một lúc đã đọc xong cuốn Dược Điển Sơ Cấp. Còn kiến thức đấy à? Vân Nhu biểu thị bản thân nàng chỉ là đọc qua loa. Dù gì nàng cũng chưa có chuẩn bị đạo cụ gì cho việc học luyện đan, luyện dược, nên Vân Nhu cũng không xem kỹ Dược Điển.
Vân Nhu lấy Độc Điển Sơ Cấp ra, so với Dược Điển Sơ Cấp thì nàng thấy có hứng thú với loại này hơn. Nàng vừa đọc vừa nghiên cứu chi tiết các độc vật và cách thức chế tạo độc dược. Vân Nhu càng xem càng hưng phấn rồi cười một cách âm u. Nàng cảm thấy nàng đã tìm được thứ có thể khiến nàng đam mê rồi.
Gập lại sách, nàng đứng lên tiến đến bên cửa sổ, hương hoa sen theo làn gió nhẹ nhàng thổi tới. Nàng nhìn xa xăm, nàng đó giờ chưa từng có đam mê gì hết. Điều nàng muốn nhất đó là ở bên Mặc Uyên cùng đi đến đỉnh cao nhân sinh. Nhưng nàng cũng hoài nghi, liệu người trong giấc mộng đấy có thật là nàng? Nàng liệu có thật lòng yêu Mặc Uyên không? Hay chỉ là sự sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-van-nam/2769554/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.