Trong lầu đối diện với hồ Ngưng Nguyệt, một nam nhân yêu nghiệt xuất chúng, thân mặc y phục đỏ diễm lệ đang nở nụ cười tà mị nhìn bọn người Vân Nhu.
Cảm giác lạnh lẽo chạy dọc theo sống lưng lên gáy, Vân Nhu giật mình nhìn xung quanh nhưng không có gì cả. Ba người còn lại cũng giống Vân Nhu, đều đưa mắt cảnh giác nhìn xung quanh.
"Các ngươi có cảm thấy lành lạnh không? Giống như có một con rắn độc đang rình rập vậy". Mặc Linh Lan không nhịn được lên tiếng hỏi.
"Nhưng xung quanh không có gì bất thường". Mặc Vũ Văn đánh giá kỹ xung quanh, hắn cũng cảm thấy bản thân như bị một thứ đáng sợ nhắm đến.
Mặc Uyên nhíu mày, giọng có chút trầm trọng: "Chúng ta quay về đi".
Nói xong, bốn người cùng nhau quay về Mặc gia. Bọn họ ai nấy sắc mặt đều rất kém. Ngươi cứ tưởng tượng xem, nếu ngươi bị một thứ đáng sợ không biết đến nhắm vào, vậy ngươi sẽ cảm thấy thế nào? Kết quả chỉ có thể bất an nhưng cũng bất lực mà thôi!
Trong căn phòng, nam nhân yêu nghiệt quay lưng lại với cửa sổ, hắn hơi tựa lưng vào tường. Trên tay cầm tách trà vân vê qua lại, thi thoảng lại đưa lên mũi ngửi hương thơm bốc lên từ tách trà, nhắm mắt dưỡng thần. Ánh sáng từ ngoài cửa hắt lên người hắn, tựa như đoá hoa mỹ lệ, mị hoặc chết người.
"Phía bên kia như nào rồi?".
"Lần trước thuộc hạ đã cố tình tiết lộ cho ám vệ bốn đại gia tộc kia rằng, dị tượng 'Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-van-nam/2769535/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.