Buổi tối 7 giờ 30, các bạn học tốp năm tốp ba từ khu giảng đường đi ra. 
Tưởng Họa Họa kéo tay Đào Chẩm Nguyệt, bước chân có chút hơi mau, người sau lại một khắc không ngừng cùng cô nói nội dung phim truyền hình vừa mới xem. 
“Mi a, chịu khó nghe giảng một chút đi, cẩn thận cuối kỳ, ôn tập không kịp, đến lúc đó thi lại có mi chịu.” Tưởng Họa Họa bĩu môi. 
Đào Chẩm Nguyệt không thèm để ý mà cười, “Không sợ, nghe các học tỷ học trưởng nói, thời điểm sắp kết khóa, thầy cô sẽ cho ôn lại trọng điểm.” 
Hai người phía sau vang lên tiếng bước chân dồn dập, lớp trưởng hướng các cô hô: “Tưởng Họa Họa, phụ đạo viên tìm cậu.” 
“Tìm tớ?” Tưởng Họa Họa khó hiểu, chính mình giống như chưa bao giờ vi phạm cái gì. Mắt nhìn thời gian trên di động, do dự một lát, muốn Đào Chẩm Nguyệt về phòng ngủ trước, chính mình đi văn phòng một chuyến. 
Khi các thầy cô không có tiết dạy, thường ở buổi chiều bốn giờ rưỡi tan tầm, vì vậy lối đi phía ngoài văn phòng không có bật đèn, cũng phá lệ thanh lãnh, Tưởng Họa Họa nhịn không được run run một chút, bước nhanh đi đến trước cửa văn phòng lộ ra ánh đèn, nhẹ gõ hai tiếng. 
“Mời vào.” Một giọng nữ trung niên hữu lực xuyên thấu qua ván cửa. 
Tưởng Họa Họa đẩy cửa ra, đối với người duy nhất còn ở trong căn phòng trống vắng làm việc - Hà Xuân Sương lễ phép chào hỏi, “Em chào cô, muộn như vậy cô còn tăng ca ạ.” 
Hà Xuân Sương ngừng bút, “Ừ, đang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tuan-tinh-lu/4617877/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.