_Xuất kích! San bằng bất cứ cái gì cản đường tiến của ta!
Uỳnh!
Reven chỉ dùng một tay tạo ra một luồng sáng hủy diệt. Kỵ sĩ nằm la liệt khắp nơi. Con đường máu đã được mở.
Phập!
_Á!
Một con quỷ kêu lên khi mũi tên ghim vào người nó.
_Chuyện gì vậy? Mũi tên ở đâu ra thế? -Reven ngạc nhiên hỏi Gajira.
Gajira ngước nhìn lên bầu trời vằn vện mây đen. Và cậu cũng đã biết những mũi tên ấy từ đâu ra. Binh đoàn cung thủ thần linh đang bắn xối xả tên xuống.
_Binh đoàn cung thủ thần linh, thưa nữ vương. Tôi sẽ giết chúng.
_Khoan, đừng vội. Để chuyện này cho hắc phụng. Chúng ta cứ tiếp tục.
_Vâng
"Hắc phụng,đến đây. Có chuyện cho cậu làm đây này."
"Tuân lệnh."
_Một phần binh đoàn theo ta, phần còn lại cứ tiếp tục trấn giữ.
Hắc phụng cùng binh đoàn phụng hoàng bay tới.
Uỳnh!
Những chiếc lông vũ của hắc phụng bay tới, cắm vào khắp nơi trên người binh đoàn cung thủ, sau đó nổ tung. Họ rơi xuống, nằm la liệt trên mặt đất.
Phập!
_Krecccc!
Một mũi tên xuyên qua cánh của một con phụng hoàng, làm nó quằn quại rơi xuống.
_Binh đoàn phụng hoàng nghe lệnh,giết sạch chúng cho ta.
Những con phụng hoàng bay vút lên với tốc độ kinh hồn, tấn công cung thủ thần linh, làm họ liên tục bị thương.
_Giỏi lắm hắc phụng.Cứ tiếp tục nhé.-Reven nói.
"Phải giết kẻ cầm đầu.Không có chỉ huy chúng sẽ như rắn mất đầu mà thôi." -Một cung thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-truyen-thuyet-ve-anh-sang-va-bong-toi/2224352/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.