Trong một căn phòng tối om, chỉ có một chút ánh sáng hắt hiu mờ ảo của chiếc đèn chùm đã cũ. Khắp căn phòng tỏa ra một vẻ ghê rợn với nhiều đồ vật dùng để tra tấn, tiếng roi van lên bao bọc lấy bầu không khí ảm đạm ấy. Trên sàn là người con trai thân mình đầy thương tích, nằm bất động.
"Nó ngất rồi cậu chủ."
"Lui đi " Một giọng lạnh lẽo vang lên
"Dạ"
Những người đàn ông cao lớn đi hết ra ngoài, người ra lệnh ngồi xổm xuống trước mặt cậu trai bị đánh, cất lời
"Sao hả? Hiểu cảm giác của sự đau đớn chưa??"
".."
"Tao thật sự không hiểu tại sao 3 năm rồi mà mày vẫn còn thái độ chống đối tao? Mà thôi đi, im lặng mà tận hưởng cuộc sống không bằng chết này đi, rồi sẽ có một ngày mày chết dưới tay tao thôi, em trai à!"
Nói rồi hắn nhẹ nhàng bế thân hình chi chít vế thương kia bước ra khỏi căn phòng đáng sợ đó. Đến đại sảnh, những người làm trong nhà không khỏi khiếp sợ trước sự tàn bạo của hắn.Nhưng không ai dám hé miệng vì họ biết muốn sống yên ổn thì phải giả mù giả điếc cho qua hết tất cả.
"Gọi bác sĩ"
"Dạ, cậu chủ."
Sau khi Hắn bế Cậu lên phòng mọi người mới dám nhỏ tiếng xù xì với nhau.
" Cậu chủ lại thế nữa rồi."
" Không đâu, lần này còn hơn lần trước nữa"
"Thật tội nghiệp cho cậu chủ nhỏ."
"Thôi, tôi đi gọi bác sĩ tới đây."
Hắn mở cửa phòng, đặt cậu lên giường rồi sau đó bước vào nhà tắm lấy một chiếc thau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-ngay-yeu-em/1021449/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.