Mấy tháng sau...
- Con chào bố mẹ! Con đi học về rồi à!", bé Thanh từ ngoài của bỏ giày đi vào nhà. Cô không muốn người hầu phải lâu nhà lại, Hoàng Mai đang xem ti vi nghe thấy giọng con gái yêu quay ra mỉm cười.
- Thanh Thanh của mẹ về rồi này !
- Bố đâu rồi mẹ?
Cô bé đảo mắt trong nhà không thấy đâu, mẹ cười nựng má con.
- Vừa về đã hỏi bố, haiz sớm muộn gì cũng bị cho ra rìa thôi.
- Ai con cũng yêu hết! Con là con của bố mẹ mà.
- Trời thấy không, ngày càng biết xu nịnh.
Mai nhìn người hầu vẻ hạnh phúc. Người hầu chạy sang đỡ cặp của cô.
- Tiểu thư ông chủ ở sau vườn đang rửa xe đó.
- Nào mẹ con mình ra xem bố rửa xe.
Người hầu trong nhà không tin nổi mấy tháng trước cô chủ như người bị điên giờ thì bình thường nhưng việc trước kia hoàn toàn quên sạch., nhớ lại thì:
- Cô Thanh, cô chuẩn bị xong chưa ạ, sắp đến giờ đi học rồi.
Người hầu xem thấy cô vẫn ngồi ở đầu giường nhìn bức ảnh trên bàn.
- Cái đó cháu từng mặc chiếc váy đó rồi sao ạ?
Cô bé chỉ vài bức ảnh. Cô mặc chiếc váy công chúa màu trắng, đôi giày búp bê màu hồng, gương mặt bầu bĩnh, thả tóc dài ngang vai, nở nụ cười tươi tắn.
- Đúng rồi, bộ váy đó ông bà chủ đã dẫn cô đi mua, không ngờ lại đẹp vậy trong bữa tiệc sinh nhật cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-ngay-ben-anh/2715184/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.