Thầy Hiệu trưởng ra vỗ vai Nguyễn Hoàng.
- Hoàng ra đây ngồi với thầy!
Mấy giáo viên ai ai cũng biết Hiệu trưởng gọi ai sang, một học sinh ưu tú, xuất sắc của trường còn vượt cấp nữa, đó là một tấm gương mà nhà trường thấy tự hào.Học giỏi, ngoan ngoãn, lễ phép, con nhà có điều kiện mọi câu từ đều dành lời khen cho cậu.
Thầy cô nhớ em lắm đấy!
Xem mấy bài báo viết về em mà thầy không tin là em đã trưởng thành hơn nhiều.
Mấy giáo viên lâu không gặp trò cũ không những vậy giờ Hoàng đã là Chủ tịch của một Tập đoàn lớn trong thành phố nên họ muốn được chiêm ngưỡng cái con người tài trước mắt. Hoàng thì cũng vui nhưng hí bài xích kiểu ồn ào này, nên cũng gật gật.
Em cảm ơn thầy cô, tại em bận quá nên không xí thời gian đến thăm mọi người.
Úi dào, em cứ nói vậy ngày lễ gì cũng mang quà tặng tới trường thầy cô không gặp được mà cảm ơn ấy.
Thế còn em ạ, có ai nhớ em không!?
Tuấn Trần từ đâu đi tới ôm bá vai bá cổ bạn mình. Thầy cô lại reo lên khi thấy một học trò cá biệt của trường.
Đúng là em Tuấn vẫn như ngày xưa đi học đến cuối nhất lớp.
Một thầy giáo lên tiếng còn lại ai cũng phì cười. Thầy Hiệu trưởng nói.
Mọi người ngồi đi, sau lễ khai trương chúng ta đi ăn bữa nhỉ?
Ánh mắt thầy nhìn về phía hai học trò cùng các giáo viên và khách mời trong đó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-ngay-ben-anh/2715142/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.