Khi mọi người trong nhà đang nói chuyện thì Ngọc Nhi đang loanh quanh ở khu vườn hoa, cây cảnh của nhà Thanh Huyền. Cô nhìn ngôi nhà một lượt rồi bĩu môi. Nhi nghĩ ông chồng nhà này dành hết số tiền vào cáy cảnh rồi nên nhìn ngôi nhà mà chán chả toát lên vẻ sang trọng gì cả thế mà là chỗ quen biết của bác Hải. Nói mớ để ý rằng cô không biết gì hết về bác Hải nhưng cái khí chất toát ra từ bác ấy làm người taphair chú ý dù là ăn mặc giản đơn nhất. Thanh Huyền tay cầm túi nọ túi kia đi vào cổng thấy một bóng dáng con gái vớ chiều cao ngang cô đang loanh quanh chỗ khu vườn nên tò mò. Huyền đi sang ánh mắt tò mò.
- Chị là ai vậy ạ?
Nhi nghe người hỏi mình quanh lại nhìn người trước mặt đánh giá một lượt từ trên xuống dưới. Vừa hay Thanh Huyền cũng bắt được cáu nhìn vẻ đánh giá của Nhi nên tỏ ra khó chịu nghĩ thầm.
- Ai nữa đây sao lại nhìn mình như vậy chứ!
Nhi mỉm cười rồi cất nói.
- Chào bạn mình tên Nhi, người quen của bác Hải.
Huyền nghe xong hơi khó hiểu vì cô nghe mẹ kể bác Hải không còn họ hàng gì nữa đến cả vợ con cũng không có thế họ hàng xa chăng?
- Mình tên Huyền 17 tuổi.
Nhi tắt nụ cười trên môi:" Gì con bé này mà 17 tuổi á với cái chiều cao này ".
- Thế xưng hô lại nhỉ, chị 20 tuổi.
Huyền trong lòng biết chị ta đang nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-ngay-ben-anh/2715108/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.