"Ta dạy cho ngươi ngưng tụ linh lực, ngươi đi đem ngọc bội về đây." Dung Hề nói.
Hiện tại thân thể y không tốt, miễn cưỡng lắm mới có thể duy trì được thân thể nên càng không thể tự mình ra tay đi lấy ngọc về. Y dạy Bách Lý Dục ngưng tụ linh lực là để hắn thay y lấy ngọc về, đôi bên đều có lợi (hắn biết ngưng tụ linh lực, y có ngọc bội).
Bách Lý Dục kinh ngạc một chút, không biết trong đầu hắn đang nghĩ đến cái gì, ánh mắt có chút biến hóa, một lát sau mới nói: "Tiền bối, đề nghị của huynh không thể thực hiện được."
"Sao lại không thể thực hiện được?" Dung Hề cho là Bách Lý Dục từ chối, lời y nói ra cũng mang theo một chút tức giận.
Bách Lý Dục thấy y tức giận, vội vã giải thích: "Hiệu cầm đồ sẽ đem đồ vật chất đống ở trong bảo khố(*) rồi khóa lại, hơn nữa còn có người canh gác, rất khó để có thể lấy trộm được. Coi như có thể vào trong bảo khố thì nhiều đồ như vậy làm sao tìm được? Ai biết ông chủ tiệm cầm đồ đem ngọc bội để ở đâu?"
*bảo khố: nơi cất giữ những thứ có giá trị*
Dung Hề nghe Bách Lý Dục nói vậy liền biết hắn đang nói thật, nhưng y không vui, trầm ngâm nghĩ một lát rồi mới mở miệng nói: "Thế ngươi học ngưng tụ linh lực sau đó tìm nhà giàu mà trộm tiền rồi mới đi chuộc ngọc bội về."
Bách Lý Dục nhìn thấy thái độ kiên quyết của Dung Hề, kiên quyết đó bắt buộc hắn phải làm. Bách Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-loai-phuong-phap-cuop-doat-bao-boi-cua-nam-chinh/1054209/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.