« Việc này còn có ai biết ? »
« Hồi nương nương, Triệu phi chỉ cho đòi ngự y qua xem, không có thông báo ra, nên e là chưa ai biết. »
Tiêu Quân Nhã bật cười, nghịch vòng tay, « Đây là đại sự, bệ hạ rất yêu thích giọng hát của nàng, giờ không nói được phải làm sao đây ? Xuân Phân, ngươi nói xem, hôm qua bệ hạ vắng vẻ nàng, nàng về Dương Tử cung khóc cho đến mức mất giọng ? Bản cung thấy có lỗi quá. »
Xuân Phân phì cười.
« Đi thôi, theo bản cung đến Dương Tử cung. Nếu là bị bệnh, thì cần phải điều trị cho tốt. » Còn nếu là bị hạ độc thủ, thì cần phải tra ra.
--
Dương Tử cung vốn cũng náo nhiệt, nay Triệu phi không khoẻ cần nghỉ ngơi, có không ít phi tần tới thăm nhưng đều bị cự tuyệt ở ngoài. Ai biết ai là thật tâm ?
Phong tiệp dư thần sắc không vui cũng vì không có ngoại lệ ; còn chưa lên kiệu ngồi đã thấy phượng liễn hoàng hậu từ từ mà đến. Mắt có hận ý, Phong tiệp dư che dấu ngay, cúi đầu, cung kính cúi người hành lễ.
Phượng liễn hạ xuống, Vương Phúc An đỡ Tiêu Quân Nhã, nàng thoáng nhìn Phong tiệp dư, « Đứng dậy đi. » Rồi sau đó hỏi : « Nàng đến thăm Triệu phi sao ? »
« Hồi nương nương, vẫn chưa. Nô tài Dương Tử cung nói, Triệu phi uống thuốc xong đã ngủ, thần thiếp không tiện quấy rầy, đang định trở về. » Phong tiệp dư cúi đầu đáp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-kieu-chet-cua-gian-phi/2571610/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.