Chu Y nhận được thư, dù trong lòng thấy bất an nhưng rốt cuộc vẫn là nghe theo trong thư đi tới Lầu Khởi Xuân. Nàng sắp xếp hết rồi, bệ hạ thấy được thư đó, Tiêu gia chắc chắn vạn kiếp bất phục. Sau một phen cân nhắc, nàng quyết định đến nơi hẹn. Đối phương là người của Phủ Định Quốc công. Với bề ngoài là người của Hoàng hậu, nàng không thể không đi.
Khi Đoạn Minh Húc dẫn thị vệ tới, quả nhiên thấy được bóng người qua lại. Lầu Khởi Xuân ở phía tây Hồ Nguyệt, tương đối hẻo lánh, Vũ Lâm Quân tuần tra thường sẽ bỏ sót, là nơi tư hội tốt. Đoạn Minh Húc ra hiệu, cho người ẩn nấp mai phục trong rừng cây. Chỉ một Chu Y là không đủ; mấu chốt là gian nhân to gan lớn mật tư hội cung phi.
Qua giờ hợi hồi lâu, người không tới, Chu Y nhíu mi không kiên nhẫn dậm chân, sẽ xoay người rời đi thì thị vệ thình lình hiện thân, bắt giữ nàng. Nàng còn không biết gì, trong thất kinh và mờ mịt bị áp tải tới Cung Phượng Tê.
Chu Y ngu ngơ nhìn văn tự mà Vua ném xuống, đầu óc lúc này mới hoạt động. Sắc mặt biến trắng, "Thần thiếp... Thần thiếp..."
"Trẫm không biết ngươi có bổn sự này đấy."
Mắt thanh lệ trừng lớn, Chu Y cố gắng trấn tĩnh nói: "Đúng vậy, văn tự này là của thần thiếp."
Thừa nhận nhanh như vậy cũng làm cho người trong điện nhíu mi. Bất quá chứng cứ như thế không chấp nhận cô ta nói xạo.
Chu Y ra vẻ trấn tĩnh, "Thần thiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-kieu-chet-cua-gian-phi/2571580/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.