« Bệ hạ, gia phụ nhất thời hồ đồ, cầu ngài đối gia phụ võng khai một mặt ! »
Thục phi rưng rưng mà quỳ rạp. Nàng biết cha mình gây tội, chứng cớ rành rành cho nên không cần giảo biện... Song thật lâu không được đáp lại, Thục phi quỳ trong tâm thần bất an.
Tô Hành thản nhiên, không nhanh không chậm phê tấu chương.
« Hậu cung không can chính, Thục phi đã quên ? »
« Thần thiếp không dám ! ... Gia phụ nhất thời hồ đồ, phạm sai lầm lớn, cầu bệ hạ xem ở gia phụ dĩ vãng cống hiến với hoa triều mà võng khai một mặt... »
Tô Hành cười lạnh, thuận tay cầm một cái tấu chương ném (chọi) thẳng xuống trước mặt Thục phi, hung ác quát : « Cống hiến ! Đúng là cống hiến ! Chính ngươi nhìn xem người cha tốt của ngươi cống hiến cho giang sơn của trẫm ! »
Thục phi run rẩy ngồi dậy, ngơ ngác nhìn tấu chương trước mặt. Ực ! Nàng run tay cầm đến tấu chương... Thục phi chưa bao giờ nghĩ cha của nàng làm quan 12 năm cư nhiên thu hối lộ hơn cả 40 vạn bạc (400,000),ngầm tham ô hơn 1000 vạn lượng bạc (10 triệu),càng không nói đến các đồ cổ, danh vật không đếm hết ở Hạ gia trị giá bao nhiêu. Tội tình bày ra trước mặt, đâm vào mắt Thục phi... Chứng cớ vô cùng xác thực như thế, nàng nói gì nữa cũng vô dụng. Nàng chỉ nghĩ cha thu nhận hối lộ nhỏ, ai mà ngờ số lượng lớn như vậy ? Tuy biết đại thần buộc tội, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-kieu-chet-cua-gian-phi/2571551/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.