Tiêu Quân Nhã trở lại yến hội. Vĩnh Yên và An Du Dương vẫn chưa trở lại. Nàng nhẹ nhàng nhìn Giản Vân Hạc ở dưới đang cầm chén rượu, rồi thu liễm ánh mắt. Tất cả lại như thường.
"Vinh Vương muốn mưu phản." Tiếng của Giản Vân Hạc như thế trong đầu nàng. Vinh Vương ngấp nghé ngôi vị đã lâu- ngay sau khi Tô Hành làm vua, Vinh Vương phải về đất phong là Hoài An. Hoài An cách Kinh Thành rất xa, giống như điều kiện và dân phong ở đó, kém rất xa Kinh Thành. Tô Hành bổn ý là muốn Vinh Vương chỉnh đốn tốt Hoài An, để ít nhiều gì cũng phân tán được một ít ý tưởng đại nghịch bất đạo của y. Mà Vinh Vương đúng là có tài năng; trong hai năm đã sửa trị Hoài Nam thỏa đáng, được dân chúng kính yêu; với lại y không gần nữ sắc, không có trắc phi, ba vị thiếp cũng không có gì đáng nói, chỉ có một Vương phi Cố thị thịnh sủng không suy. Ngay cả một vài lão đại thần xa ở Kinh Thành khi nói đến Vinh Vương thì là khen không dứt miệng. Có thể nói, so với Tô Hành thì Vinh Vương còn có tài trị quốc.
Vinh Vương là Đại hoàng tử, song mẹ lại là Nhị phẩm Tu nghi, không thể sánh được với con vợ cả - Nhị hoàng tử Tô Hành. Và cả hai người Tô Hành và Vinh Vương - Tô Cảnh đều được Tiên Đế yêu thích, nhưng Thái tử vị chỉ có thể của Tô Hành; ngôi vị, cũng là của Tô Hành. Điều đáng nói là, người sinh dưỡng Đại hoàng tử - Dương tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-kieu-chet-cua-gian-phi/2571473/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.