Bởi vì Bạch Huỳnh hầu hạ Thái hậu, đã lâu không quản cung vụ cho nên là Đức phi hiệp trợ Hoàng hậu xử lý lục cung.
Hôm nay Bạch Huỳnh rốt cuộc cũng có chút thời gian tới cung Phượng Tê một chuyến.
- Mấy ngày nay Thái hậu không thấy tốt, tuy có đúng hạn uống thuốc nhưng không hiểu sao tinh thần lại dường như ngày càng lụn bại. . . - Bạch Huỳnh nhíu mi nói. Nàng phát hiện thấy bệnh tình Thái hậu có vẻ không bình thường. Rốt cục hôm nay rỗi rảnh liền tới cung Phượng Tê.
- Mhm... Thái hậu bị bệnh. . . quả thật đúng lúc.
- Nương nương phát hiện điều gì?
- Ồ, không... - Tiêu Quân Nhã mỉm cười lắc đầu, - Sức khỏe Thái hậu nói không tốt là không tốt. Nhất là một năm nay, Thái hậu có bệnh trạng: đau đầu đau ngực. Ngự y không phải nói là Thái hậu nhiều năm mệt nhọc sao?
Bạch Huỳnh từ chối cho ý kiến, chỉ nói:
- Thần thiếp thị tật ở đó; thuốc thang mỗi ngày đều là Minh Tuệ cô cô tự tay làm, sau là giao cho thần thiếp, không hề qua tay bất kì người nào.
Bạch Huỳnh hoài nghi có người động tay trong thuốc.
- Lần đầu tiên Thái hậu bệnh là khi nào? – Tiêu Quân Nhã hỏi.
Bạch Huỳnh ngẩn ra, trả lời:
- Là lúc Tam hoàng tử được nuôi dưỡng ở cung Cảnh Nhân, Uyển quý phi còn cận thân phục dịch Thái hậu... Chờ đã!... - Bạch Huỳnh hết hồn, kinh ngạc nhìn Hoàng hậu song lại miễn cưỡng cười: - Làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-kieu-chet-cua-gian-phi/2571437/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.