"Xem; mẫu hậu lại nói vậy... thể cốt ngài luôn luôn kiện khang mà, ít ngày nữa sẽ tốt thôi." Tiêu Quân Nhã cười trấn an Thái hậu.
Nét mặt Thái hậu nhìn không ra biểu tình, chỉ đưa tay xoa thái dương, nhắm mắt lại và cười với Tiêu Quân Nhã một tiếng coi như là đáp lời. Sau là cùng nàng nói một ít chuyện không có tính quan trọng; rồi hỏi Dịch và Trường Nhạc thế nào; không nói gì đến song tử trong cung cả. Tiêu Quân Nhã không biết Thái hậu nghĩ thế nào, chỉ biết hỏi gì đáp đó. Một hình ảnh mẹ chồng con dâu hòa thuận.
Thái hậu nói một chút là thấy mệt, để Tiêu Quân Nhã về trước. Đức phi cũng theo đó mà cáo lui - Đức phi vốn là đến hầu hạ nhưng giờ đã xác định là Dương thục viện đến thị tật nên cũng không cần phải ở đó, vì vậy Đức phi cũng đi theo Hoàng hậu thối lui ra khỏi cung Cảnh Nhân. Tiếp đó, Đức phi đi thông báo cho Dương thục viện; Tiêu Quân Nhã thì trở về cung Phượng Tê.
Vừa vào điện, Thanh Trúc xông tới:
"Nương nương, Triệu thị ở lãnh cung tự sát rồi."
"Cái gì? Tự sát?. . . Làm sao sẽ?"
"Nương nương đi không lâu thì tin tức này truyền đến... Là tối hôm qua đã đi. . ." Thanh Trúc chau mày, lo lắng nhìn Hoàng hậu. Đêm qua Hoàng hậu đi lãnh cung, Triệu thị tự sát ngay sau đó, việc này đúng là quá trùng hợp! Không biết có bị ai lợi dụng hay không hay Triệu thị có ý định trả thù Hoàng hậu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-kieu-chet-cua-gian-phi/2571414/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.