Bùi Thiên cảm thấy mình điên rồi.
Hai con chim nhỏ đuổi bắt nhau bay thoáng qua, hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời xanh thẳm, mặt trời chiếu sáng rực rỡ, con đường bên cạnh xe cộ qua lại như mắc cửi, khói thải màu đen từ ống bô vô cùng ô nhiễm, bốn giờ chiều, đây là khoảng thời gian không có nhiều người đi lại trên đường, thế nhưng mấy người rải rác tản bộ qua đây đều không hẹn mà khi đi ngang qua Bùi Thiên, đều đồng thời liếc nhìn hắn một cái.
Nhưng phản ứng của những người qua đường vô ý đi qua cũng không có giống nhau, kinh ngạc trêu tức hiếu kỳ cũng có hoặc là chỉ lạnh lùng liếc nhìn mà thôi.
Tại sao lại ra nông nỗi như vậy? Nhìn xem biểu hiện của người trong cuộc rồi sẽ hiểu rõ——
Bùi Thiên đang ngẩn ngơ nhìn lên bầu trời với vẻ mặt ngây dại cùng ánh mắt đờ đẫn, may mắn miệng hắn vẫn còn đóng chặt lại không giống như người mất trí mà há to ra, nếu không bụi bặm từ khói xe cùng với mấy con ruồi bay trong không trung cũng muốn tiến vào.
Mà khi hắn ngây người vào phút thứ mười lăm, một người đang cúi đầu vội vàng đi trên đường không có chú ý mà đụng mạnh một cái vào vai Bùi Thiên, bởi vì vậy nên hai người lảo đảo lui sau vài bước, người đi đường ngẩng đầu muốn nói xin lỗi chỉ nhận lấy một ánh mắt biểu lộ không thèm đếm xỉa tới, sau đó người vừa mới bị đụng giống như là không có chuyện gì mà mở rộng bước chân, sát qua vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-cach-tu-sat-tu-sat-nhat-bach-thuc/68566/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.