Bùi Thiên im lặng nhìn chằm chằm vào màn hình nhắc nhở trên thang máy, từ lầu một chậm rãi đến lầu hai lầu ba lầu bốn lầu năm…
Thở dài một hơi cúi đầu xuống, vừa rồi bất ngờ đối diện khiến cho tim Bùi Thiên lập tức bị chậm một nhịp, cậu vẫn như bình thường tinh thần rất tốt, thói quen cong khóe miệng hướng mặt trời híp mắt, tóc đen mềm mại mà dán trên trán, mặc một cái áo sơ mi màu trắng vô cùng đẹp mắt.
Cùng với những cảnh vô số lần ở trong mơ giống nhau, khuôn mặt cậu, từng cử động của cậu thân thể của cậu, chẳng qua là bất đồng ở chỗ ngẫu nhiên quần áo trong mơ là không giống nhau, lần này có mặc.
Hôm nay hắn cũng mặc áo sơ mi, như vậy có phải hay không được tính là áo đôi a?
Tuy rằng một bên là đường vân một bên là ô vuông.
Xoay người, cái trán đặt lên vách thang máy, vẫn nhịn không được mà thở dài lần nữa.
Mỗi lần đều giống như nhau, làm cho hắn đang nản lòng mất hết ý chí lại để để cho nhúm tro tàn bùng cháy lên, giống như bị quyến rũ hay một loại cổ độc, có thể khiến hắn đang rơi vào vực sâu không đáy từ nay về sau chỉ còn tuyệt vọng, lại có thể khiến hắn bay lên trời cảm nhận ngoài cái rét lạnh âm u, là mặt trời ấm áp sáng ngời.
Đúng vậy, hắn lại một lần nữa động tâm rồi.
Động tâm chết tiệt.
Đinh ——
Đến tầng cao nhất, cửa thang máy từ từ mở ra.
Nhưng mà người đứng bên trong không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-cach-tu-sat-tu-sat-nhat-bach-thuc/68558/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.