Đứng trước cửa sổ, nhìn hình ảnh chính mình phản xạ lên tấm kính dính đầy nước mưa, Kỳ Vũ quay đầu lại, ánh mắt rơi xuống cái hộp trên nóc tủ đầu giường, bất đắc dĩ mà đánh một cái lên trán.
Vừa mới cho uống thuốc xong mới nhìn đến hộp thuốc………….ngày sản xuất ghi trên thành hộp…………vào tháng trước….đã hết hạn sử dụng rồi a…….
Kỳ Vũ nhìn ra ngoài cửa sổ, mưa ngày càng nặng hạt, xoay người đến bên giường đưa tay kiểm tra nhiệt độ, lại dùng khăn ẩm lau lau cái trán đổ đầy mồ hôi, đem khăn mềm màu trắng gấp lại rồi đặt lên trán, ngón tay trượt xuống cái má hơi ửng hồng, rồi quay người ra khỏi phòng đi mua thuốc.
Không biết mưa to hiệu thuốc có mở cửa hay không.
Kỳ Vũ miễn cưỡng dựa vào trí nhớ mà bước nhanh đến hướng có hiệu thuốc.
Mưa xuống tạo thành sương mù làm cho người ta nhìn thấy không được rõ ràng lắm, trên đường nước đọng thành tững vũng nhỏ, các gợn sóng từ to đến nhỏ liên tục xuất hiện trên mặt nước, xa xa trên bầu trời xám xịt thỉnh thoảng lại hiện lên tia sáng, tiếp theo đó lại một tiếng ầm kéo đến, trên đường phố không có ai, toàn bộ quán xá đều đã đóng cửa, Kỳ Vũ nắm chặt cái dù quẹo qua một con phố khác.
Bước chân càng lúc càng nhanh, cái dù theo tác động của cơ thể mà lắc lư trái phải, mưa làm ướt bờ vai chỗ mà dù đong đưa không che phủ đến, chân đạp trúng một cái vũng, nước tóe lên thấm ướt cả ống quần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-cach-tu-sat-tu-sat-nhat-bach-thuc/2291416/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.