Ánh mặt trời buổi trưa bị ngăn lại bên ngoài bởi tấm rèm, trong phòng một mảnh mờ mịt, cái chăn bị người đá xuống giường, ở chân giường cuộn thành một nắm, mà hướng lên nhìn vào cái giường đặt dựa vào tường không ngừng phát ra âm thanh kêt..két. Tiếng vải sột soạt, ngoài ra thỉnh thoảng còn có tiếng kêu đau đớn hoặc thở dốc.
Nghe vừa thống khổ lại vừa vui thích —— cái rắm.
Bùi Thiên với khuôn mặt vặn vẹo mà đang cùng gối ôm lăn qua lăn lại trên giường, lăn vài vòng xong hắn mới buồn bực mà cầm cái gối lên kê sau đầu, ngừng lại động tác, mà trên giường cũng không còn phát ra âm thanh nào nữa.
Mọi thứ lại trở về yên tĩnh.
Ngoại trừ tiếng máy điều hòa phía trên đầu giường vẫn đang chạy.
Buồn bực thêm vài phút đồng hồ, Bùi Thiên chịu không được mà rầu rĩ bỏ gối ôm ra, mệt mỏi chậm rãi xoay người lại, hai tay giang ra, mặt mũi đờ đẫn mà nhìn trần nhà.
Vừa nghĩ đế chuyện xảy ra tối hôm qua, hắn đã giận bản thân mình đến mức đập đầu vào đầu giường *bốp* *bốp* *bốp*! Nếu có thể thở lại khi còn bé hắn khẳng định sẽ đem mình bóp chết, bóp chết a.
Câu hỏi thiếu não mà đối phương vẫn đáp lại!
Chẳng lẽ cậu vẫn muốn chết?
Bùi Thiên nghĩ mãi không ra, khi đó trông thấy biểu lộ khiếp sợ của đối phương còn tưởng rằng cậu không còn muốn chết rồi, kết quả ý nghĩ này lại bị xóa bỏ——
“A, được, không… nhưng mà bây giờ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-cach-tu-sat-tu-sat-nhat-bach-thuc/2291413/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.