EDITOR: LILLY
BETA: LILLY
Công Tôn vẫn chưa từ bỏ ý định, lại lật cùng trời khắp tầng bốn. Bàng Thống ngồi xuống cái ghế phía sau chiếc bàn không người, gác hai chân lên bàn, nhìn y. Sắc mặt bất đắc dĩ rõ rành rành, nói: "Có làm gì cũng tìm không được đâu, ngươi có lật mười bảy mười tám lần cũng vô dụng thôi, cẩn thận lát nữa thu hút người khác tới, vậy thì hay rồi."
Vừa dứt lời, tầng ba lại truyền đến tiếng bước chân, nghe tiếng thì chắc hẳn sắp sửa lên đây. Công Tôn còn chưa kịp phản ứng, Bàng Thống đã vung ống tay áo, cuốn lấy ống tay áo của Công Tôn ném y ra ngoài qua ô cửa sổ đang mở. Sau đó bản thân cũng nhảy lên, rời khỏi bằng đường cửa sổ, cửa sổ cũng không kịp đóng, đã ôm Công Tôn vào lòng, trốn dưới bóng mái che mưa.
Công Tôn vẫn còn lơ mơ, thầm nghĩ có phải bản thân mới vừa bay lên không? Nói chính xác hơn, phải là lại bị Bàng Thống vứt như vứt đồ. Vừa muốn há mồm mắng người, miệng đã bị Bàng Thống bịt bằng một tay. Tròng mắt nhìn xuống, vừa lúc thấy cánh tay khác của Bàng Thống đang ôm mình, trong nháy mắt đã đổ một thân mồ hôi lạnh. Hai cánh tay đều ở đây, vậy hắn cố định thân thể như thế nào?
Hai người mới vừa trốn xong, đã có vài người đi vào tầng bốn, cũng không biết nói gì, nhìn thấy cửa sổ không đóng, sau khi oán giận vài câu rồi cũng cẩu thả rời đi. Một người đi tới, lần nữa đóng kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-cach-nuoi-duong-ngu-mieu/3629298/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.