EDITOR: LILLY
BETA: LILLY
Bạch Ngọc Đường nhướng một bên lông mày, khoanh tay nhìn hắn. Triển Chiêu cười híp mắt lau miệng, đưa túi nước sang: "Trạch Diễm, uống nước."
Bạch Ngọc Đường nhận lấy túi nước, tiếp tục nhìn hắn: "Ngươi sợ ta gặp được cái gì trở về không nói cho ngươi à?"
"Ta." Triển Chiêu gãi đầu, nhìn trái nhìn phải. Thấy Bạch Ngọc Đường vẫn đang nhìn mình chằm chằm, hồi lâu mới mơ mơ hồ hồ nói: "Luôn cảm thấy có chút lo lắng."
Bạch Ngọc Đường cầm túi nước, ngửa đầu uống một hớp, nói: "Lo lắng cái gì, Bạch gia gia sao có thể để mấy tên tiểu lâu la không rõ họ tên kia chiếm hời được?" Ngừng nói, dán tới bên tai Triển Chiêu: "Hiện giờ người có thể chiếm hời của Bạch gia gia còn bình yên vô sự được, chỉ có con mèo con biết giày vò người khác là ngươi thôi."
Triển Chiêu lui về sau, đưa tay nhéo hai má của Bạch Ngọc Đường, nghiến răng nói: "Triển gia bị con chuột bạch nhà ngươi chiếm hời nhiều hơn đó, đừng có được voi đòi tiên."
Bạch Ngọc Đường cong môi cười ngồi dậy, kéo tay hắn, dùng hai tay mình bao lấy, ra sức bĩu môi về phía đống lửa: "Miêu Nhi, chuyện gì vậy?"
Mặt Triển Chiêu lại đỏ lên, liếc Bạch Ngọc Đường, lẩm bẩm một câu: "Chuột thiếu đánh." Sau đó đi tới sửa sang lại yên ngựa.
Bạch Ngọc Đường đứng thẳng người, nhìn bóng lưng bận rộn của Triển Chiêu. Tưởng Bình đi tới dùng quạt đập đập y: "Lão ngũ, Triển Tiểu Miêu đã nhìn trúng đệ rồi, có thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-cach-nuoi-duong-ngu-mieu/3491162/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.