EDITOR: LILLY
BETA: LILLY
Công Tôn Sách thấy hắn im lặng không muốn nói về sư môn gia thế, cũng không ép hỏi, thuận theo lời hắn bắt đầu than thở thay hai vị nữ tử đáng thương kia.
"Triển hộ vệ." Công Tôn Sách đột nhiên nói: "Ngươi biết nguyên quán của Tương Hồng cô nương ở đâu không?"
Triển Chiêu suy nghĩ một hồi, nói: "Tú bà từng nhắc qua, nàng là người Giang Nam, vùng Thường Châu, hình như là đồng hương của Triển mỗ."
Công Tôn nhìn hắn: "Triển hộ vệ cũng là người Thường Châu? Tương Hồng vốn là tài nữ Giang Nam, Triển hộ vệ chưa từng nghe nói qua à? Lẽ nào Triển hộ vệ không thường ở Thường Châu? Vậy lúc đó ngươi ở đâu?"
Triển Chiêu không chút suy nghĩ, đáp: "Cha mẹ ở Thường Châu, Triển mỗ đi theo sư phụ, chỉ là sư phụ thích nghiên cứu võ học khắp nơi, từ nhỏ Triển mỗ đã đi theo người, coi bốn bể là nhà..." Lời còn chưa dứt, Triển Chiêu cười khổ nhìn Công Tôn Sách, nói: "Tiên sinh, ban nãy ta nói suông thôi."
Công Tôn Sách chậm rãi nói: "Thì ra là tam thiếu gia của Triển gia giàu nhất Thường Châu, giang hồ chỉ biết Triển gia đại thiếu gia và nhị thiếu gia đã tiếp quản gia nghiệp, còn tam thiếu gia như thế nào, không ai biết cả, thì ra đã vào Khai Phong! Chẳng trách mỗi tháng phát bổng lộc Triển hộ vệ đều không quá hăng hái, chao ôi, thì ra là như vậy."
Mặt Triển Chiêu lộ vẻ sầu khổ: "Xin tiên sinh đừng cười nhạo Triển mỗ, Triển mỗ chỉ không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-cach-nuoi-duong-ngu-mieu/3390934/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.