EDITOR: LILLY
BETA: LILLY
Bạch Ngọc Đường còn chưa buông tay ra, một tiểu bộ khoái chạy từ Khoái Vân lâu ra, miệng nói: "Triển đại nhân, Công Tôn tiên sinh, thị tỳ bên người Tương Hồng cô nương vừa tỉnh."
Công Tôn Sách lên tiếng, mang Vương Triều Mã Hán chạy vào Khoái Vân lâu.
Triển Chiêu cũng muốn đi, nhưng cằm còn đang bị Bạch Ngọc Đường bóp chặt, hắn vừa ngẩng đầu lên, cằm lại căng ra. Đau tới mức làm hắn hít vào một ngụm khí lạnh, vỗ mu bàn tay của Bạch Ngọc Đường: "Buông tay buông tay."
Bạch Ngọc Đường "Chậc" một tiếng, buông tay ra, xoa xoa mu bàn tay bị vỗ đỏ. Nụ cười biến mất nhanh như phù dung sớm nở tối tàn, chậm rãi nói: "Bạch gia gia tới tìm con mèo nhà ngươi, không nghĩ tới chúng ta lại quen biết, nếu bây giờ ngươi có việc, Bạch gia gia cũng không phải dạng không thông tình đạt lý, vậy ta tới ổ mèo của ngươi ở Khai Phong chờ ngươi là được." Dứt lời đứng lên định rời đi. Nhưng mới vừa bước một bước, lại lùi về, cười tủm tỉm vươn tay về phía Triển Chiêu.
Triển Chiêu cả kinh, giơ tay ngăn cản. Bạch Ngọc Đường đè cổ tay lại, tránh thoát, vươn tay ra đánh lên ngực Triển Chiêu. Triển Chiêu lui nửa bước, tiếp tục cản lại, lòng thầm ngạc nhiên không ngờ Bạch Ngọc Đường lại có loại thói quen này, một đôi mắt mèo nhìn chăm chú về phía Bạch Ngọc Đường, không hiểu sao càng thêm hoảng loạn kinh ngạc.
Bạch Ngọc Đường nhìn ra ý tứ của hắn. Cổ tay giương lên, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-cach-nuoi-duong-ngu-mieu/3390931/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.