Giang Du ngồi ở vị trí lái xe, từ kính chiếu hậu có thể dễ dàng quan sát khuôn mặt tái nhợt của Ngụy Khả Nhiên ngồi ở hàng ghế sau, một phần bị gió lạnh lùa vào.
Mặc dù là tháng tư, nhưng nhiệt độ ban đêm của M quốc vẫn rất thấp so quốc nội, cũng không biết Ngụy Khả Nhiên trước khi bay đến có biết tự xem thời tiết chưa hay chỉ đơn thuần muốn tranh thủ kiếm một chút thương tiếc của Kỳ Cẩm Hoàn mà ăn mặc mỏng manh bất chấp chạy theo.
Thu hồi tầm mắt, nhìn thoáng qua Kỳ Cẩm Hoàn đang ngồi ở ghế phụ, hắn vẫn đang bấm bấm gì đó trên điện thoại, Giang Du hiếm hoi lộ ra nụ cười ác ý, nói: "Cẩm Hoàn, đưa giúp tôi cốc sữa lúc nãy cho Khả Nhiên đi, cậu ta hình như đang bị lạnh."
Nghe vậy, Kỳ Cẩm Hoàn tắt di động quay đầu nhìn lướt qua mặt Ngụy Khả Nhiên, chỉ thấy y mặc một chiếc sơ mi trắng có chút không vừa người, nút áo cũng không được cài hết, từ cổ áo có thể thấy làn da trắng nõn, nốt phù nhu giữa ngực như ẩn như hiện một màu hồng nhạt.
Kỳ Cẩm Hoàn nhìn thấy sơ mi Ngụy Khả Nhiên đang mặc lập tức nhận ra ngay đó chính là áo của mình. Hắn cảm thấy yết hầu mình có hơi khô khốc, trong ánh mắt lướt qua một tia đen tối, hắn đưa cốc sữa bò vẫn đang bốc hơi nóng cho Ngụy Khả Nhiên.
Cũng không biết có phải nhờ có cốc sữa nóng hay không Ngụy Khả Nhiên luc này cũng cảm thấy được một chút ấm áp, vẻ mặt cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-cach-ngan-can-the-than-chiem-cho/865825/chuong-4.html