Suốt nửa tháng tiếp theo, hoàn cảnh sinh hoạt tuy có chút kém, thì Giang Du sống đến nhàn nhã vô cùng. thuộc hạ tiểu đệ hầu như mỗi ngày đều đến thăm, nhờ được Giang Du dạy bảo, hai tiểu đệ từ trộm vặt đánh nhau xoay một cái đã trở thành thanh niên mười tốt mầm non mới của đất nước.
Bọn họ sao dám không nghe lời? Cãi không dám cãi, đánh cũng đánh không lại, không nghe lời lập tức bị dạy dỗ một trận, có thể không nghe sao. Cứ mỗi lần Giang Du thu thập xong, hai người bọn họ vậy mà thấy lời đại ca nhà mình nói rất có đạo lí, đối với Giang Du càng thêm trung thành.
Giang Du thoải mái ngồi trên sofa một tay cầm táo gặm. một tay khác cầm tờ báo mới ra lò, mặt trên đề một hàng chữ đen nhánh đưa tin từ thành phố B nội dung là con trai của doanh nhân Tưởng Chấn bị tai nạn xe cộ nghiêm trọng, Giang Du khép báo lại, đem quả táo xót lại hột chuẩn xác ném vào thùng rác, nhẩm tính lại, thời gian hai vợ chồng Tưởng Chấn tìm đến cửa không còn bao lâu, hai ngày nữa thôi.
Bất quá, trước lúc đó, cậu vẫn còn có chuyện cần giải quyết.
Cùng lúc ý định này xuất hiện, thì đã nghe thấy tiếng đập cửa vang lên, Giang Du nhướng mày, đúng là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền tới.
Cánh cửa vừa mở ra, một mùi rượu nồng nặc phả vào mặt, Giang Du nhíu mày khó chịu. Người đến là một gã thô kệch khoảng bốn, năm mươi tuổi, trên người chỉ mặc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-cach-ngan-can-the-than-chiem-cho/2875703/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.