Mấy cung nhân cách đó không xa giống như khúc gỗ, không có biểu cảm gì, nhưng trong lòng lại đang thầm nghĩ cảnh hai vợ chồng này nói chuyện thật không giống vợ chồng.
Lục Huyền trầm ngâm một lát, nói: “Nếu có thay đổi gì, về nhà rồi nói sau.”
Nói xong câu này, Lục Huyền định xoay người rời đi.
Kỷ Vân Chi theo bản năng hỏi: “Hôm nay Nhị gia về phủ sao?”
Lục Huyền vừa mới xoay người, hắn lại nhìn về phía Kỷ Vân Chi, mỉm cười, nói: “Nàng cứ tiếp tục thưởng hoa đi. Ta lát nữa sẽ đến tìm nàng, chúng ta cùng nhau về.”
Kỷ Vân Chi nhìn Lục Huyền đi xa, vẫn chưa hiểu được nụ cười cuối cùng của hắn là có ý gì. Nàng xoay người, tiếp tục thưởng thức những bông mẫu đơn đang nở rộ.
Lục Huyền xử lý xong việc, đến Mẫu Đơn viên đón Kỷ Vân Chi, trên đường gặp năm, sáu vị tiểu thư, các nàng đi ra từ vườn hoa, trên tóc đều cài đủ loại hoa vừa mới hái.
Mấy vị cô nương vốn đang cười đùa đuổi bắt, thấy Lục Huyền, lập tức im bặt, yên lặng tránh đường.
Lục Huyền đi đến Mẫu Đơn viên, thấy Kỷ Vân Chi một mình ngồi bên bồn hoa, cúi người xuống ngắm nghía một bông mẫu đơn màu hồng phấn.
Hắn đi đến bên cạnh nàng, nàng vẫn không hề nhận ra.
Lục Huyền cúi người, hái bông mẫu đơn đó xuống.
Kỷ Vân Chi ngẩn người, quay đầu lại, ngẩng mặt nhìn hắn.
Lục Huyền cài bông mẫu đơn hồng phấn lên tóc Kỷ Vân Chi, quan sát một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-to-hon-thu/3707758/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.