Từ nhỏ Tần Diệp đã không thích uống sữa tươi, bởi vì hắn là một người mắc chức không dung nạp lactose đến bi thảm.
Mặc dù đang là năm 3023, khoa học kỹ thuật của địa cầu đã chuyển biến từng ngày, nước hắn cũng phát triển thành cường quốc số một, số hai trên thế giới, nhưng mà sữa tươi vẫn là sữa tươi, đối với người không dung nạp lactose như Tần Diệp mà nói thì vẫn luôn là nỗi ám ảnh*. (tác giả đại ca tiếp tục dùng hai ô vuông, mị chém)
Tần Diệp thường nghĩ, vì sao khoa học kỹ thuật đã phát triển đến vậy rồi mà, sữa tươi đối với mình lại vẫn là nỗi ám ảnh lớn như thế?
Bình thường người mắc chứng không dung nạp lactose thì thường chỉ là kính tạ bất mẫn* với sữa tươi mà thôi, còn đối với hắn, quả thực không thể nào tiếp thu nổi. (kính tạ bất mẫn: cung kính biểu thị năng lực mình không đủ, không thể tiếp thu làm chuyện gì, theo baike)
Thật ra, chứng không dung nạp lactose của Tần Diệp, đã phát triển thành bóng ma đáng sợ trong lòng mất rồi.
Tần Diệp thở hổn hển, bi thương mà ngồi trên bồn cầu, lâm vào hồi ức.
Lúc Tần Diệp năm tuổi, tính cách alpha còn chưa thức tỉnh, vẫn còn là một bánh bao nhỏ dễ thương.
Hắn sống trong một gia đình có mẹ là alpha ba là omega, mà người mẹ alpha của hắn có đôi khi lại quá cường ngạnh. (really?)
“Vì sao không uống sữa tươi?” Mẹ Tần vẻ mặt nghiêm túc nhìn con mình, thấy ánh mắt con mình nhìn sữa tươi trước mắt, sau đó bỏ chạy thật nhanh tới sau lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tieu-cong-mac-chung-khong-dung-nap-lactose-cung-tieu-thu-co-tuc-to-vi-sua-tuoi/502542/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.