“Nhà tôi đổi mật mã cửa rồi.”
Tin nhắn này được gửi lúc 11 giờ đêm, Hứa Diên gần như có thể tưởng tượng ra bóng dáng Phạm Giang ngồi trước máy tính, cả hai chân co lại để trên ghế, cầm điện thoại gửi tin nhắn cho anh. Anh không nhịn được mà lại nghĩ, cô lại thức đêm viết lời rồi.
Đến khi những liên tưởng không nguồn này kết thúc trong não bộ, Hứa Diên mới nhận ra một vấn đề, Phạm Giang không nói mật mã cho anh.
Có lẽ cô vẫn chưa phát hiện ra, nhưng lúc Hứa Diên nhìn thấy tin nhắn này đã 12 giờ đêm, đã 1 tiếng trôi qua kể từ khi Phạm Giang gửi tin nhắn ấy.
Hứa Diên lại nghĩ, có khi cô ngủ rồi. Dù sao tình huống này thỉnh thoảng cũng xảy ra, cô buồn ngủ lắm rồi, nhưng vẫn cố nói chuyện với anh, nói được một nửa thì ngủ thiếp đi mất, ngày hôm sau lại chân thành thật thà xin lỗi anh, sợ anh để tâm.
Hứa Diên ngủ một giấc, giấc ngủ này không hề yên ổn, anh mơ về hồi trước. Thực ra mấy năm nay, có lúc anh cũng sẽ mơ về hồi trước, nhưng nhiều hơn cả là khung cảnh đường ai nấy đi với Nhiếp Lăng Tử, rất hiếm khi mơ về khoảng thời gian còn đi học thuận lợi như ý của anh.
Hứa Diên là học sinh ở học viện truyền thông chính thống, Phạm Giang cùng trường nhưng khác ngành anh, miễn cưỡng có thể coi là một nửa đàn em. Nhưng hồi ở trường, hai người không hề quen nhau, thậm chí Hứa Diên còn không nhớ mình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thuyen-chim-tram-buom-giuong/2930933/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.