Sáng hôm sau, đang loay hoay lắp vòi nước vào chuẩn bị tưới cho những bồn hoa trong vườn hoa của khu homestay, tiếng gọi của Diệu Nhi vang lên khiến An Nhiên ngừng tay ngước lên: 
- Chị Nhiên ơi! 
Chớp mắt cô bé đã đứng trước mặt An Nhiên: 
- Có người tìm chị. 
Tâm mi khẽ chau lại, An Nhiên nghĩ thầm “Mới sáng sớm thì ai tìm mình chứ?”, cô nhẹ nhàng nói với Diệu Nhi: 
- Chị lắp xong vòi nước rồi, em phụ chị tưới cho mấy bồn cây này nha. 
- Dạ.- Diệu Nhi ngoan ngoãn gật đầu đón lấy vòi nước từ tay An Nhiên. 
An Nhiên sải bước hướng vào bên trong, đôi chân của cô bất giác chậm lại khi thấy bóng lưng khá quen thuộc của người đàn ông đang đứng quay lưng về cô ở phía đối diện, hai tay đặt trong túi quần, mặt hướng ra phía trước cánh cổng được phủ rợp bởi giàn hoa giấy đỏ rực. Dường như nghe tiếng bước chân từ phía sau, người đàn ông quay người lại, đôi mắt nhìn An Nhiên có chút bối rối: 
- An Nhiên!- Giọng Đình Tuấn có chút dè dặt. 
An Nhiên bước đến, ánh mắt cô không nhìn thẳng vào người bên cạnh mà hướng về phía cánh cổng trước mặt, giọng cô hờ hững: 
- Có việc gì sao? 
Ánh mắt Đình Tuấn như dò xét không rời khuôn mặt đang đanh lại của An Nhiên, giọng anh ngập ngừng: 
- Mình nói chuyện một lát được chứ? 
An Nhiên quay sang nhìn thẳng vào Đình Tuấn: 
- Dù sao cũng không có gì quan trọng, nói ở đây đi. 
Nhận thấy thái độ không mấy hoan nghênh sự hiện diện của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-thuong-nho/1745099/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.