An Nhiên đứng trước đại sảnh trung tâm hội chợ triễn lãm lớn nhất thành phố, không khí xung quanh thật là náo nhiệt, dòng người đông đúc trên tay cầm những vé mời hướng về những gian nhà triển lãm bên trong. Trước giờ An Nhiên cứ nghĩ đêm Giáng Sinh người ta sẽ đổ xô đến những khu nhà thờ đón lễ, nhưng không ngờ hội chợ triển lãm cũng là ý tưởng không tệ. Nếu không vì ý định tìm một vài giống cây “hay ho” -như Hà Minh nói cho mẹ và chị gái thì cô cũng rất lười biếng đi dự những hoạt động triển lãm này. Cũng may cô vừa tuyển được một nhân viên mới vào làm trong Homestay tạm thời có thể thay cô xử lý công việc, nếu không cũng không biết phải sắp xếp công việc thế nào, vì Minh Bảo không thể thường xuyên đến giúp cô như trong kỳ nghỉ hè.
- Vào trong thôi.
Hà Minh bất chợt vỗ vai từ phía sau khiến An Nhiên khẽ giật mình đưa tay chận ngực, cô quay sang nhăn mặt:
- Bà không thể nào nhẹ nhàng với tui được hử?
- Hề hề, quên mất bà là “Nhiên thỏ đế”.- Hà Minh cười giả lả rồi cũng không quên than thở- Trời ơi, bãi đỗ xe chật cứng luôn.
Nói đoạn cô kéo tay An Nhiên đi vào bên trong:
- Đi thôi, xem thử ông Phong quảng cáo triển lãm hoa mang tầm quốc tế nó như thế nào.
Sảnh triển lãm ngoài trời bố trí trên tầng thượng rộng lớn của khu trung tâm triển lãm được trang hoàng thật bắt mắt, những chậu hoa và cây cảnh được bài trí một cách tinh tế dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-thuong-nho/1745097/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.