An Hy vội đến bên cạnh An Nhiên khẽ giọng:
- Chị em mình ra ngoài một lát đi Nhiên.
- Chị Hai, sao mẹ lại…
An Nhiên chưa kịp nói hết câu thì đã bị An Hy kéo nhẹ ra bên ngoài, để lại bầu không khí căng thẳng khó hiểu giữa bà Lệ Hoa và người phụ nữ mà bà vừa gọi là Linh Phương.
*****
Vừa cùng chị gái ngồi xuống chiếc ghế đá bên ngoài khuôn viên bệnh viện, An Nhiên không nhịn được sốt ruột hỏi An Hy:
- Chị Hai, chuyện này là sao vậy?
An Hy nhìn cô khẽ thở dài:
- Chuyện hồi xưa của người lớn thôi.
- Chuyện xưa… là chuyện gì?- An Nhiên cau mày nhìn chị gái khó hiểu.
An Hy ái ngại nhìn cô ngập ngừng:
- Xin lỗi vì mẹ và chị đã không nói với em chuyện này…-- Giọng cô đều đều- Chị nghe mẹ kể, ngày xưa mẹ và chồng của bà ấy là mối tình đầu của nhau.
An Nhiên mở to mắt:
- Tình đầu? Mẹ và ba của Gia Hào sao..?
- Ừm. Lúc đó nhà ngoại vì không điều kiện nên mẹ chỉ học hết cấp 3, còn gia đình của ông ấy vốn dĩ khá giả nên cho ông ấy đi du học tu nghiệp ở nước ngoài.
- Chuyện này sao có thể…- An Nhiên ngỡ ngàng.
- Giống chuyện em với Gia Hào đúng không? An Hy quay sang An Nhiên thở dài - Mẹ cũng nói không biết đây gọi là định mệnh hay là nghiệt duyên nữa. Nhưng em cũng biết rồi đó, cuối cùng thì người ông ấy chọn là người khác, còn mẹ thì cũng có lựa chọn của mình.
An Hy ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-thuong-nho/1745095/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.