Khi An Nhiên quay trở lại gian nhà bếp thì Gia Hào đã dùng xong bữa, Thục Quyên vẫn ngồi bên cạnh anh, giọng cô nhẹ nhàng:
- Em đã nhắn tin cho Vic rồi, em muốn cậu ấy tìm một Homestay khác gần trung tâm hơn để tiện cho anh.
- Ở đây có gì không tiện sao?
Giọng Gia Hào lạnh lùng, Thục Quyên cười xoà:
- Tất nhiên rồi, xung quanh chẳng có quán xá gì hết, rất bất tiện.
- Anh không cảm thấy bất tiện, nếu em muốn thì nói cậu Vic tìm cho em, anh sẽ ở đây.
Nói xong, Gia Hào cầm chiếc gậy dò đường bên cạnh dứt khoát đứng dậy, Thục Quyên vẫn không bỏ cuộc:
- Em chỉ lo cho anh thôi mà, anh ở đây thì làm sao em có thể ở chỗ khác chứ.
Gia Hào quay ngoắc hướng về phía Thục Quyên:
- Em có thể ngừng lại việc xem anh như đứa trẻ con đi đâu cũng cần ai chăm bẵm được không? Đừng khiến anh mất kiên nhẫn.
Thái độ cứng rắn của Gia Hào dường như khiến Thục Quyên chột dạ, mặt cô hơi biến sắc, môi cô run run chưa biết phản ứng thế nào thì Gia Hào đã tiếp:
- Nói Vic ngày mai không cần đến đây nữa, anh sẽ tự lo việc còn lại.
- Silas, anh..- Thục Quyên kêu lên bất nhẫn- Một mình anh thì sao lo được chứ? Dù sao cũng phải để Vic giúp anh..
- Vic.. cậu ấy có lẽ thích hợp làm trợ lý của em hơn, không phải sao?
Đôi môi Gia Hào nhếch khẽ mỉa mai, anh quay lưng đi, đưa cây gậy dò dẫm lối về phòng. An Nhiên vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-thuong-nho/1745085/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.