🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Dì Út ơi, ngoại gọi dì vào ăn cơm nè.

Đang loay hoay sắp xếp lại những chậu hoa tết trong vườn, tiếng gọi oang oang của thằng nhóc Bảo làm An Nhiên giật mình, ngẩng lên nhìn gương mặt đỏ au của nó đang nhìn mình cười hì hì, An Nhiên nhăn mặt:

- Làm hết hồn, Út đâu có lãng tai, gọi gì mà to tiếng vậy hử?

Thằng nhỏ gãi gãi đầu:

- Bảo tưởng dì ở xa lắm nên gọi trừ hao.

Bật cười với cái cách nói chuyện rặc mùi “toán học” của nó, An Nhiên tháo găng tay, cốc nhẹ lên đầu thằng cháu:

- Gọi mà cũng có trừ hao nữa hả?!

Hai dì cháu cười khúc khích dắt tay nhau bước vào nhà.

Tính đến hôm nay, An Nhiên đã về nhà hơn một tuần. Cô sử dụng hết tất cả số ngày phép năm của mình để về nhà đón tết sớm với gia đình. Cô cũng muốn dành thời gian phụ mẹ bán hoa vào dịp tết, vì mùa này mẹ và chị gái cô thường làm không xuể. Mỗi năm cô đều để dành phép năm để dùng cho thời điểm cuối năm này, dần dần đã thành thói quen với cô, hôm nay đã là ngày hai mươi chín tết.

- Út nè, con quên nói với Út, hồi trưa hình như là Sếp của Út gọi, nhưng lúc đó khách đông quá thấy Út bận nên con nghe điện thoại.

Đang trong bàn ăn, thằng Bảo vẫn giữ nguyên cái giọng oang oang nói như báo cáo trước cả “hội đồng”. Khi An Nhiên chưa kịp lên tiếng thì nó đã tiếp:

- Chú Sếp đó nhắn là khi nào rảnh thì Út gọi cho chú.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-thuong-nho/1745078/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.