An Nhiên cầm chiếc túi bên trong là chiếc áo khoác của Sếp Khó chân bước vào lớp, ánh mắt hướng về dãy bàn cuối lớp tìm kiếm, nhưng "thân chủ" của chiếc áo hình như vẫn chưa đến nên cô đành phải đem chiếc túi đến chỗ ngồi của mình nhét vào bên trong hộc bàn. Vừa lúc Hà Minh cũng đến, miệng cười tíu tít:
- Tềnh iu ơi, có đem vở học thêm Lý cho tui hông?
Khẽ lườm nhỏ bạn "cà chớn" một cái, An Nhiên đặt quyển vở Lý lên bàn:
- Nè, chép bài trước đi, có chỗ nào hông hiểu thì hỏi tui nha. Mà có mấy chỗ khó quá, thầy giảng xong tui về xem đi xem lại cũng hơi lơ mơ, cái đó bà đi hỏi cán sự Lý nha, hề hề.
- Ô kê, chuyện nhỏ.
Hà Minh cười "dễ dãi", mà cũng phải, nhỏ phải "biết thân biết phận" chứ, An Nhiên tủm tỉm cười. Bỗng nhiên An Nhiên chú ý phong bì thư Hà Minh rút từ trong cặp sách ra đặt lên bàn, bên ngoài có ghi dòng chữ: "Đơn xin phép- Trương Gia Hào", không giấu tò mò, cô buột miệng:
- Cái gì đây?
- À, Sếp Khó hôm nay bệnh nên nhờ tui đưa đơn xin nghỉ phép cho cô chủ nhiệm?
An Nhiên không khỏi ngạc nhiên:
- Sao lại là bà đưa?
- Ủa, tui chưa nói với bà là nhà tui với Sếp Khó gần nhau hả?
- Ừa.- Làm bạn với Hà Minh cũng gần ba tháng, mà có thấy nhỏ nói gì về chuyện hai người là hàng xóm gì đâu.
- Vậy là tui quên rồi, hehe. Nhà tui với Sếp Khó cách nhau khoảng mấy căn à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-thuong-nho/1745061/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.