Qúy Phi vội đứng qua một bên nhường đường. Nhìn cô ngượng ngượng như bị bắt quả tang là điều vụng trộm. Cử chỉ của cô làm Trần Nghiêm cũng chợt mất tự nhiên, như mình vừa vô tình xâm phạm chuyện riêng tư của một đôi tình nhân.
Anh bước vội đi qua hai người. Thiên Vũ thản nhiên chờ anh đi khuất. Rồi quay lại quan sát Qúy Phi.
Cô cáu kỉnh nguẩy đầu chỗ khác:
- Nhìn cái gì? Anh về đi.
- Khoan, ngày mai tôi đón cô đi làm nhé.
- Tôi đi với chị Lan, anh đừng có đến, tôi không đi đâu.
Rồi cô quay người đi vào. Thiên Vũ nói với theo:
- Dù sao thì sáng mai tôi vẫn đến.
Qúy Phi nghe, nhưng vẫn bỏ đi, cô nhẹ nhàng gài cửa lại, rồi đi vào phòng ngủ tìm Hạ Lan. Hạ Lan đang ngồi trầm ngâm như nghĩ chuyện gì đó. Cô lên tiếng khi thấy Qúy Phi:
- Em về có gặp thằng Nghiêm không?
- Dạ có. Em thấy ảnh ngoài cửa.
Qúy Phi đến cất giỏ, rồi lấy đồ vào phòng tắm. Khi cô trở ra thì Hạ Lan vẫn chưa ngủ. Cô ngạc nhiên:
- Sao chị thức khuya vậy? Em nhớ bình thường chị ngủ sớm lắm mà.
Hạ Lan cười tư lự:
- Đi chơi vui không?
- Cũng bình thường.
- Cậu ta có vẻ vui tính nhỉ. Hơi hời hợt một chút, nhưng vui nhộn.
Qúy Phi ngồi xuống bên cạnh Hạ Lan:
- Nhìn vậy chứ không hời hợt đâu chị. Anh ta nói chuyện cũng sâu sắc lắm, và nhạy bén nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-ta-duoi-bong/2110697/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.