Qúy Phi làu bàu:
- Sự thật thế nào thì tôi ghi thế ấy.
- Nếu mỗi lần va chạm với ai đó, cô đều nghỉ làm, thì có lẽ cô sẽ chuyển chỗ làm đến cả trăm lần, cô không sợ mệt mỏi sao?
- Còn hơn để chịu áp bức.
- Áp bức? – Trần Nghiêm nhướng mắt.
- Trong chuyện này, anh đã xử ép tôi.
- Chưa biết kết quả thì khoan kết luận. Nhưng tôi sẽ không cản nếu cô nghĩ. Còn chuyện giữa cô với anh Sang, tôi biết anh ta có lỗi. Anh ta sẽ xin lỗi cô trong cuộc họp sắp tới. Và ngược lại, cô cũng phải nhận lỗi của cô.
Qúy Phi phản đối:
- Tôi có lỗi gì kia chứ?
- Lỗi là đã xử nặng tay. Nếu nói công bình thì một cái tát của cô cũng đã hòa rồi. Cô có biết tát vào mặt người khác là sĩ nhục người ta không. Cô đã hạ thấp anh ta giữa chỗ đông người.
Qúy Phi bướng bỉnh lắc đầu:
- Con gái nhiều chuyện đã là xấu tính. Con trai thì lại càng xấu xa hơn. Tôi không chịu nổi khi con trai đem con gái ra nói xấu. Mà lại hạ thấp người ta để nâng mình lên.
- Đừng nên phân biệt nam nữ. Khi người ta đã xấu tính, thì ai cũng như ai thôi.
- Không. Tôi quan niệm khác. Với tôi, con trai là phải phóng khoáng. Không để tâm đến những chuyện nhỏ nhặt. Có lẽ tôi luôn tôn sùng những người nam tính, nên tôi không chịu nổi tính nhỏ nhen của anh ta.
Trần Nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-ta-duoi-bong/2110691/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.