Hắn ăn xong bữa sáng và đi lên phòng tìm nó. Hắn vặn núm khóa nhưng ko đc, chắc nó khóa trái cửa rồi đây. Hắn gọi nó:
- Hàn Thiên Băng!!! Mở cửa!!!!
- Chả có ai tên Hàn Thiên Băng cả!!!
- Ờ thì Hoàng Thiên Dương!! Mở cửa!!!!
- Tôi chả nghe thấy gì cả!!!
- Mở cửa ra đi mà!
Im lặng
- Tôi có làm gì sai đâu!
Im lặng
- Là bạn gái thì phải giới thiệu với mọi người chứ, chả nhẽ lại giấu à!!
Im lặng
- Thôi kệ đấy! Tôi đi
Nó nằm trong phòng nghe hắn nói câu cuối cùng ngỡ là hắn đi rồi. Nó bước xuống, mở nhẹ cánh cửa ngó đầu ra và thấy....hắn đang cười gian!!!!
- Á...á..Cút ra...Tôi ko cho cậu vào đâu!!!- Nó đóng cửa lại và hét ầm lên nhưng ko kịp nữa, hắn đã nhanh tay hơn nó
- Đây là phòng của tôi! Tôi phải vào bằng đc thì thôi!!!!- Hắn nói và đẩy mạnh cánh cửa và bước vào trong
- Mặc kệ cậu!!!!- Nó chạy lên giường trùm chăn, hắn tiến lại gần
- Thôi! Tôi vào để đưa cô đi chơi mà!
- Tôi ko nghe thấy gì cả! Tai tôi bị điếc rồi!
- Thế ak! Nếu thế thì tôi là bác sĩ tới khám đây!
Nói rồi hắn nhảy bổ lên đống chăn ấy. Kéo chăn của nó ra. Trông giờ thì hắn đang đè lên chăn còn chăn thì đè lên nó, 2 khuôn mặt lại gần nhau... Nó và hắn cùng nghe thấy nhịp tim đang đập nhanh của cả hai....
- Dỗi tôi ak!? - Hắn nhìn thẳng vào khuôn mặt nó và hỏi
- Hứ! Ai biết!?- Nó quay mặt đi
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-me-trai/19739/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.