Phong đưa nó lên taxi. Ngồi trong taxi, nhìn nó trong cảnh tượng thê thảm như thế này, cậu ko thể chịu đc. Cậu kéo đầu nó ngả vào vai mình, khắp người nó hơi sặc mùi rượu....
- Đừng đi, xin đừng bỏ em ở lại!!!- Thiên Dương kêu nấc trong cơn say, một vài giọt nước mắt lăn trên khóe mi
- Bình tĩnh đi, tôi ở đây!!!- Cậu nắm lấy bàn tay đang run rẩy của nó, tay kia quệt đi những giọt lệ của nó
- Kiệt! Anh đừng đi theo cô ta! Kiệt!
Cậu nghe thấy nó gọi tên thằng khốn đó trong cơn say, cậu vừa đau đớn vừa tức thay cho nó. Tại sao nó lại đi yêu một tên khốn như Trương Tuấn Kiệt- hắn chứ? Tại sao trong suốt khoảng thời gian ko có hắn, cậu đã ở bên nó, là người luôn quan tâm nó, sê chia buồn vui với nó cơ mà, chẳng nhẽ nó ko có tí tình cảm nào với cậu sao???
Phong đưa nó về tới nhà, lúc này là 11h đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-me-trai/1837542/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.