Nó chạy ra ngoài trong giờ học, vì quá đau đớn và mệt, nó dựa vào cánh cửa lớp 10a5. Và cậu- Phong, là người đã thầm yêu mến nó từ hồi cấp 2, cũng là người bạn thân của nó- đã ra ngoài và ôm nó vào lòng an ủi nó, và hắn đã nhìn thấy.
*****
Hắn trở lại lớp và ngồi lại vào bàn cùng Karty Rose, nói:
- Tôi chấp nhận điều kiện giữa tôi và cô! Chúng ta hãy rời khỏi Việt Nam vào ngày mai!!!
- Sao lại rời đi sớm như vậy? Chúng ta mới đến đc một ngày thôi mà! Em muốn nếm thử những món ngon ở đây và cảnh đẹp nữa!!
- Vậy thì cô ở lại một mình đi! Tôi sẽ một mình về Paris!
- Nếu anh làm vậy thì có lẽ anh ông sẽ.....
- Cô...tôi ở lại là đc chứ gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-me-trai/1837534/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.