Lúc tìm được nàng, thấy nàng đang ngắm nghía một gian trâm cài từ ngọc. "Ta tìm mãi mới thấy ngươi. Ngươi ở đây làm gì vậy? Không phải đi nói bắt yêu thú sao?" Y đến bên nàng, ngữ điệu cũng mềm đi.
Hồng Nhi lập tức lùi lại, gương mặt biểu tình cảnh giác. Đồng tử cũng sắc lẻm như muốn lôi đao ra phòng bị.
"Ta làm gì ngươi chứ?" Y vấn.
"Ngươi cách xa ta ra một chút. Ta là cảm thấy ở cùng ngươi không an toàn." Phải. Vừa nãy còn mặt mày ủ rũ, bây giờ liền mặt dày bám víu lấy nàng. Y có phải bị đa nhân cách không? Khi nãy là bị âm binh nào nhập vào xác sao?
"Ta muốn mua trâm cài cũng phải cho ngươi biết nguyên nhân sao?" Y lắc đầu. "Không cần. Ta chỉ thuận miệng hỏi."
"Yêu thú ban ngày không bắt được. Ta là
đợi đến ban đêm mới đi bắt." Hồng Nhi chăm chú nhìn hàng trâm cài, quyết định trọn một cây trâm phượng hoàng.
"Năm ngàn hạ phẩm." Ông chủ vui vẻ đưa cho nàng. Nàng cho trâm vào túi đeo bên hông, cẩn thận khóa nó lại.
"À Vân chân nhân, nghe nói ngươi là luyện khí sư?" Y gật gật. "Đúng a." Nàng nhướn mày, đồng tử sáng lên. "Vậy, có thể làm cho ta một pháp bảo trung phẩm không?"
"Pháp bảo trung phẩm? Ngươi mới trúc cơ, cần pháp bảo làm gì?"
Nàng mặt nặng mày nhẹ với y. Mắt rũ xuống tội nghiệp. "Trong môn ai cũng có pháp bảo của riêng mình. Chỉ mình ta là nữ nhân nên không có. Mặc dù linh căn của ta hơn mấy đệ tử đó mấy bậc."
Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoang-kinh-hong/277698/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.