Ngay khi cánh cửa phòng vừa được khép lại, Đổng Tuyết lúc này mới kéo chăn xuống để lộ ra cặp mắt phượng xinh đẹp.
Cảm xúc hỗn loạn lóe lên không ngừng dưới đáy mắt của y. Hai má y vẫn đỏ ửng. Trong đầu liên tục vang lên giọng nói của Hiên Trì Ngân.
"Đổng Tuyết, ta thích em."
"Ta đã thích em lâu lắm rồi."
"Ta là muốn em ở bên cạnh ta... Chỉ vậy thôi..."
Càng nghĩ hai má Đổng Tuyết càng đỏ lên dữ tợn, nóng đến độ y cảm giác như sắp có khói bốc lên.
Vừa nãy là Hiên Trì Ngân vừa thổ lộ với y sao?
Hắn thổ lộ với y rằng hắn thích y?
Đổng Tuyết: "..."
Không được, việc này quá đột ngột, y không đỡ kịp.
Cả gương mặt Đổng Tuyết đỏ lựng, nóng ran, không hề có dấu hiệu sẽ hạ nhiệt.
" Tuyết nhi của ta... Con sau này chắc chắn sẽ gặp được hạnh phúc."
Bỗng ngay lúc này, trong đầu y vang lên một giọng nói. Hình ảnh một nữ nhân xinh đẹp dịu dàng hiện lên, hướng y mỉm cười. Không xuất hiện quá lâu, rất nhanh hình ảnh đó liền nhòe đi.
Sắc mặt Đổng Tuyết liền bình tĩnh trở lại. Vẻ bối rối rút mất, thay vào đó là sự lãnh đạm tuyệt đối.
Đúng vậy, y vẫn chưa thực hiện xong việc của mình.
Những kẻ kia vẫn còn sống thảnh thơi, ngày nào chưa giết được họ, y chắc chắn sẽ không thể vui vẻ.
.......
Đổng Tuyết cởi y phục ướt nước ra quăng qua một bên, tấm lưng trắng nõn mượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoang-kinh-hong-muon-doi-luan-ham/3414092/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.