Tuyết mỹ nhân một mạch đi đến tầng cao nhất của Huyết Mộ lâu. Đến nơi liền có hạ nhân mở cửa cho cả hai bước vào.
Trong phòng đã đốt sẵn huân hương thơm mát dễ chịu, bàn trà cùng bàn cờ đã được chuẩn bị đâu vào đấy.
Đổng Tuyết lúc này không chịu được nữa liền đẩy mạnh người ra. Nam nhân bạch y lần này thuận theo y mà buông tay.
Đổng Tuyết sau khi đã thoát được ma trảo của nam nhân liền bực bội đi lại ngồi xuống bàn trà. Nam nhân chỉ cười cười đi theo sau.
"Không biết Tuyết Tuyết có thể cho ta biết họ tên của ngươi không?", nam nhân ngay ngắn ngồi xuống đối diện với y, cất tiếng hỏi.
Đổng Tuyết liền liếc mắt cảnh cáo nam nhân: "công tử còn gọi ta là Tuyết Tuyết nữa ta sẽ không ngại cắt lưỡi ngươi đâu!"
Nam nhân gật gù: "ồ, ta không dám nữa, vậy không biết Tuyết mỹ nhân tên họ là gì?"
"Không ai nói với công tử là khi hỏi tên người khác phải giới thiệu bản thân trước à?", Đổng Tuyết liếc mắt.
"Ta quên mất.", nam nhân đối với sự bắt bẻ này của y không lấy làm tức giận, nói: "ta họ Hiên, tên Trì Ngân, không biết Tuyết mỹ nhân có bằng lòng cho tại hạ biết tên không?"
Đổng Tuyết lúc này mới câu lên khóe môi đỏ mọng, "ta tên chỉ một chữ Tuyết, Hiên công tử đây có phải hay không còn không rõ?"
Hiên Trì Ngân nhìn chằm chằm vào cặp mắt phượng hẹp dài, như thể muốn xuyên qua chiếc mặt nạ vàng mà lột trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoang-kinh-hong-muon-doi-luan-ham/3414082/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.