Văn Anh cứ tưởng An không chấp nhận được tình cảm giữa hai người đàn ông nên phẫn nộ. Nhưng thật ra An không để ý việc đó, cái cậu để ý là vì sao người yêu của Hoàng lại là gã.
Đây giống y như một câu chuyện hoang đường.
An không thể giữ được bình tĩnh nữa, mọi thứ giả dối cậu tạo dựng để đắp lên hình tượng của mình giờ đây dường như đang ào ào tan vỡ. Cố chống tay vào bàn để có thể đứng thẳng, cậu nhìn thẳng vào Văn Anh rồi hỏi.
"Anh và anh trai em yêu nhau?"
"Con mẹ nó, thế mà lại là anh???"
Văn Anh vẫn chìm trong đau đớn của riêng mình, cảm xúc bị đè nén quá lâu bây giờ không thể kiềm chế mà bung hết ra, nhìn gã giống như một đứa trẻ đang hối lỗi, luôn miệng lầm bầm: "Anh xin lỗi, anh xin lỗi. Lẽ ra anh mới là người phải chết mới đúng..."
An đứng đó lẳng lặng nhìn một màn này, cảm giác hoang mang giống như đây là một trò đùa vậy.
Cậu không hiểu, chẳng phải người Hoàng luôn yêu là Trung hay sao?
Không phải cậu tưởng tượng ra, chắc chắn không phải. Rõ ràng Hoàng luôn đuổi theo Trung từ khi học trung học là sự thực, mà trong những bức thư Hoàng gửi về đều nhắc đến Trung với tình yêu say đắm của mình cũng là thực, mãi về sau này...
Đúng rồi, An nhớ ra rồi, về sau Hoàng không còn gửi thư cho An nữa mà hay về thăm cậu. Lúc đó cậu còn vui mừng một thời gian dài, cũng chính thời gian đấy Văn Anh thường xuyên về cùng Hoàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoang-chop-mat-mong-lien-tan/1793464/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.