Trung nghe vậy thì hơi bối rối. "Thật sự em mới gặp An lần đầu vào ba năm trước. Là em chủ động tiếp cận em ấy mà."
Trung nhớ lại mùa thu vào ba năm trước, khi đó An mới là cậu sinh viên năm nhất, còn Trung lúc đó đã mở công ty được một năm. Hắn và thầy của An có hợp tác để làm một dự án, lúc đến trường thì tình cờ gặp cậu trên hành lang phòng học.
Từ lần đầu tiên gặp gỡ Trung đã rất ấn tượng với cậu nhóc bề ngoài sạch sẽ với đôi mắt hơi u buồn, mái tóc nâu nhạt mềm mại. Cậu cứ tự nhiên đi vào lòng hắn như thế. Rồi một thời gian sau khi dự án bắt đầu khởi động, hắn cũng thường xuyên đụng mặt cậu trai xinh đẹp ấy.
Đây không phải là duyên phận thì thứ gì là duyên phận nữa?
Vì tục lệ của nhà Trung từ thời xa xưa ông tổ truyền lại cho con cháu là đã lấy nhau là tuyệt đối không được li dị và cấm không được mang người thứ ba về nhà cho nên từ nhỏ hắn đã rất kỹ tính trong chuyện này. Những người theo đuổi hắn rất nhiều, cả trai cả gái đều có nhưng câu trả lời của hắn đều là từ chối.
Trung chỉ muốn đem tình yêu trao cho người mà có thể đi vào trái tim hắn, có thể ở bên cạnh hắn cả đời.
Đời người dài bao lâu? Làm sao ai có thể dự đoán được điều gì sắp xảy ra.
Trung chưa bao giờ gượng ép bản thân, hắn cũng chẳng rõ tính hướng của mình là gì, không ngờ người đầu tiên làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoang-chop-mat-mong-lien-tan/1793460/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.