Khuynh Thành nghe vậy, vội vàng thả nhẹ lực đạo.
Lòng tràn đầy vui mừng nhìn chú chó con trong ngực, ngay cả chuyện đói bụng cũng bị cô bé quên mất.
“Mẫu thân, tên của nó là Nhị Bạch sao?”
Một bên trông nồi trứng rán, một bên trả lời cô bé: “Đúng vậy.”
“Vậy con có thể ôm Nhị Bạch ngủ cùng không?” Khuynh Thành lại hỏi.
“Có thể.” Hạ Tử Thường đáp.
Khuynh Thành lúc này mới lộ ra gương mặt tươi cười hài long, lập tứ quyết định Nhị Bạch sau này sẽ là tiểu bằng hữu tốt nhất của cô bé.
Ăn xong điểm tâm, Hiên Viên Dạ Lan mang theo hai chàng trai nhỏ cùng ra ngoài.
Vốn dĩ tiểu Khuynh Thành cũng muốn đi theo, nhưng Hạ Tử Thường lo lắng Hiên Viên Dạ Lan không thể trông được cùng lúc ba đứa trẻ, liền không đồng ý cho Khuynh Thành đi cùng.
Có Nhị Bạch chơi cùng, tiểu Khuynh Thành ngược lại không có ầm ĩ nhất định muốn đi cùng.
Phải về Hạ gia một chuyến, Hạ Tử Thường không muốn mang theo Khuynh Thành trở về, đỡ phải có một vài người không quản được miệng mình, nói ra những lời ô uế, làm dơ bẩn lỗ tay của Khuynh Thành, liền xách theo một hộp bánh ngọt mua ở thị trấn hôm qua, mang theo Khuynh Thành đi đến nhà Lý lang trung.
“Đến nhà mình, còn mang lễ vật làm gì?” Ôn thị thấy Hạ Tử Thường còn cầm một hộp bánh, giận trách nói.
Nàng đã biết chuyện Hạ Tử Thường nhận phu quân của nàng là nghĩa huynh, trong lòng cực kỳ hài lòng, bởi vì nàng thật sự rất thích ba đứa trẻ của Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-tam-bao-quy-vuong-daddy-qua-hung-manh/1080635/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.