Dư lực khuếch tán, đuôi vũ tiễn kịch liệt rung động.
Có thể thấy được người bắn tên có khí lực lớn đến cỡ nào, nội lực lượn lờ phía trên, Vân Dục chưa từng thấy sự hung tàn như vậy.
Vốn còn muốn chất vấn nam nhân muốn làm gì, nhưng nháy mắt nhìn đến mũi tên, cậu không khỏi rùng mình.
Cũng không phải là sợ hãi, mà là run sợ!
Vị trí của mũi tên, đúng ngay chỗ Khuynh Thành vừa đứng.
Nếu bọn họ chậm một chút, như vậy mũi ten kia chắc chắn có thể vô tình đâm xuyên đầu Khuynh Thành, tiếp đó đâm trúng nam nhân! Đáy mắt thanh tú tràn đầy sát khí, Vân Dục theo bản năng bắt được bàn tay của muội muội, vừa nghiêng đầu, quả nhiên đối mặt với Khuynh Thành bị dọa đến trắng hếu khuôn mặt nhỏ, lập tức ôn nhu an ủi, “đừng sợ, có ca ca ở đây.”
“Dạ....!” Khuynh Thành nơi nào thấy qua sự việc như thế, bây giờ đẫm nước mắt, nhưng cố chịu đựng không để cho nước mắt mình chảy ròng.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Vân Dục cảnh giác nhìn nam nhân trước mắt, bé biết những mũi tên này chắc chắn không phải nhắm vào những hài tử quê mùa như bọn chúng, đã như vậy, vậy thì nhất định là do nam nhân này dẫn tới.
“Bảo vệ tốt muội muội của ngươi.” Không có thời gian trả lời Vân Dục, Hiên Viên Dạ Lan đem hai đứa bé bảo hộ ở sau lưng, đáy mắt nổi lên tràn ngập sát khí.
“Hiên Viên Dạ Lan, chịu chết đi!” Theo sát vũ tiễn mà đến, năm tên áo đen khí thé hùng hổ, trong tay nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-tam-bao-quy-vuong-daddy-qua-hung-manh/1080601/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.