Bị Hạ Tử Thường một cước đạp gãy mất một cái xương sườn, Ngô Tam phun ra một ngụm máu, tạm thời không còn khí lực để giãy dụa.
“Ngươi, đồ tiện nhân, ngươi muốn làm gì?”. Thấy trước mặt là một nữ tử, tên Ngô Tam vẻ mặt vừa viết đầy kinh hãi thoáng trở nên đầy hung tợn!
Nếu như không phải Hạ Tử Thường vẫn trong bộ dáng mà hắn quen thuộc, hắn suýt chút nữa đã cho rằng người trước mắt không phải Hạ Tử Thường.
Đến cùng đã xảy ra chuyện gì!
Nữ nhân trước mặt này như thế nào khí chất lại đột nhiên trở nên đáng sợ như vậy?
Lúc trước Hạ Tử Thường luôn là một bộ dáng duy duy nặc nặc nhát gan sợ sệt, thế nhưng Hạ Tử Thường hiện tại quanh thân đều tản ra sát khí băng lãnh như Địa Ngục, minh châu trong cặp mắt phượng xinh đẹp lưu động lãnh quang, giống như ngàn đao vạn giáo, làm người khác không rét mà run.
*duy duy nặc nặc: thuận theo, nhất nhất nghe lời
Huống hồ, vừa rồi nàng lại dám đánh hắn?
Đồ tiện nhân này, chẳng lẽ chán sống rồi?
Trong lòng tuy nghĩ như vậy, nhưng Ngô Tam không hẳn là kẻ không có đầu óc, bây giờ hắn bị trọng thương, có thể không phải là đối thủ của Hạ Tử Thường.
Hạ Tử Thường đem hắn mang tới nơi này, chỉ sợ là không có ý tốt.
“Hạ Tử Thường, là Đại tẩu ngươi đem ngươi bán cho ta một đêm, không phải là ta muốn hại ngươi, ngươi muốn báo thù, thì đi tìm đại tẩu ngươi, mau thả ta ra”. Thái độ giả vờ mềm mỏng, Ngô Tam nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-tam-bao-quy-vuong-daddy-qua-hung-manh/1080589/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.